Mấy chục quái vật mặc áo choàng đỏ đen từ căn phòng Nhan Bích Thanh ẩn núp trước đó nối đuôi nhau tiến ra ngoài.
Phân bộ mới của Đọa Thần Huyết ở khu Hoa Phủ ngay lập tức hỗn loạn, so sánh với thực lực của Đọa Thần Huyết, nhóm quái vật mới xuất hiện mặc dù không yếu nhưng kỳ thực cũng không khó đối phó.
Nhưng tâm tư của đám quái vật này căn bản không phải chiến đấu.
Cô bé quàng khăn đỏ cầm một ống phóng rốc két đứng trong đại sảnh tùy ý bắn ra đạn hỏa tiễn, nơi nào trông còn nguyên vẹn liền bắn nơi đó.
Ở phía sau lưng cô bé quàng khăn đỏ là một đống đạn dược còn lớn hơn cô ta.
Thiên sứ Phổ Quang quơ thanh kiếm ánh sáng thật to, giống như kẻ điên đuổi giết tất cả những thứ có thể hoạt động.
Khỉ đầu chó lông quăn vác cây chùy lớn, chăm chú gõ vỡ thủy tinh, nó cảm thấy âm thanh thủy tinh vỡ rất dễ nghe...
Mà Nhan Bích Thanh thông qua thiết bị truyền tin để di chuyển khắp tòa nhà, thu thập tất cả trang giấy và thiết bị trữ dữ liệu có thể chứa tin tức.
Tất cả quái vật cơ bản đều không chiến đấu chính diện với thành viên Đọa Thần Huyết, cả đám chạy so với chuột còn nhanh hơn, chỉ trong nháy mắt đã làm tòa nhà này trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
Các thành viên Đọa Thần Huyết đều giận tới nổi điên, mặc kệ là ai đột nhiên xuất hiện một đám côn đồ phá phách cướp bóp bừa bãi ở trong nhà cũng sẽ không có cách nào giữ bình tĩnh được.
...
Tầng cao nhất của phân bộ mới, một người đàn ông tóc dài mặc áo choàng đang ngồi khoanh chân trên sân thượng, trên quần áo của hắn tựa hồ có vô số oán niệm của nhân loại bốc lên, mỗi sợi tóc tựa hồ là một sinh mệnh độc lập vẫn còn sống.
Hắn là người có quyền lực cao nhất của Đọa Thần Huyết khu Hoa Phủ, người siêu năng cấp Tai Nạn chân tự--- Hủ Huyết Giả Phục m!
Trước đó bị Hiệp Hội Thợ Săn bao vây diệt trừ, bởi vì muốn nhóm thuộc hạ của mình rút lui an toàn nên hắn bị Tuân Thanh dẫn theo vài cường giả thượng tự bao vây tấn công, bị thương không nhẹ, hiện giờ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.
Nhưng mặc dù vậy thì hắn chính là một trong số những người siêu năng cấp cao nhất, ngoại trừ sự tồn tại cấp Tai Biến, không ai dám coi thường hắn!
Vì không muốn xảy ra thảm kịch giống như lần trước, lần này Hủ Huyết Giả tốn cái giá rất lớn, xây dựng một kết giới bền chắc không thể phá vỡ hoàn toàn ẩn giấu tổng bộ mới của bọn chúng.
Cấp bậc kết giới này rất cao, một khi bị phát hiện có thể biến thành lá chắn bền chắc không thể nào phá vỡ, cho dù cấp bậc cường giả như hắn, muốn từ bên ngoài phá vỡ kết giới cũng phải hao phí một khoảng thời gian rất dài.
Mà khoảng thời gian đó cũng đủ để bọn chúng thoát đi.
Sự tồn tại của kết giới này mặc dù có chút ảnh hưởng nhất định tới vấn đề tiện lợi nhưng rất phù hợp để bọn chúng nghỉ ngơi hồi phục.
Chỉ cần ở nơi này thì hắn có thể an tâm dưỡng thương, không cần lo lắng xuất hiện chuyện....
Ầm!
Sắc mặt Hủ Huyết Giả trở nên tái nhợt, khi nãy hắn đang vận chuyển sức mạnh chữa thương cho mình thì bị tiếng ồn quấy nhiễu, tình trạng thương tích lại càng nặng hơn!
"Là tên nào gây ra động tĩnh thế hả, tao phải giết nó!"
Hắn nghiến răng nghiến lợi rời khỏi phòng chữa thương, vừa ra khỏi cửa thì cảm thấy não mình ong ong.
Vì đề phòng người khác quấy rầy mình dưỡng thương, hắn đã bố trí kết giới ngăn cách hơi thở trong phòng mình, hiện giờ ra khỏi phòng hắn mới nhận ra phân bộ mình đang bị người ta tập kích.
Thực lực mạnh nhất của đám người tập kích này chỉ là cấp Tai Nạn trung tự mà thôi, không tạo thành chút uy hiếp nào đối với bọn hắn cả, thế nhưng chúng dám phá hỏng phân bộ mới này là chuyện làm Phục âm không thể nào tiếp nhận.
Đọa Thần Huyết vừa mới bị tổn thất lớn, xây dựng tổng bộ mới này đã hao tốn rất nhiều tài nguyên, hiện giờ lại bị tập kích thêm lần nữa, muốn khôi phục không biết phải chờ thêm bao lâu.
Quan trọng nhất là phân bộ liên tiếp bị tập kích sẽ dẫn tới uy tín của Đọa Thần Huyết trong thế giới ngầm của khu Hoa Phủ bị hạ thấp, hơn nữa cũng sẽ làm Phục âm hắn không ngóc đầu trong tổng bộ nổi!
"Chết, tất cả đều phải chết!"
Phục âm tức giận đi ra ngoài, mái tóc đen ở sau đầu giống như thủy triều đen kịt, uy áp kinh người từ trên người hắn tỏa ra.
Hai tay hắn làm thành thủ thế, hơi thở trong căn cứ trở nên ngột ngạt.
Hiện giờ Phục âm đã đóng lại tất cả con đường rời khỏi căn cứ, nơi này đã hoàn toàn cách ly với thế giới bên ngoài.
Kết giới này Phục âm hao tốn cái giá rất lớn mới tạo ra được, một khi hoàn toàn khởi động thì đừng nói tới những thứ như tín hiệu điện tử, ngay cả người siêu năng cảnh giới Đồng Hóa thượng tự cũng đừng hòng nghĩ tới chuyện dễ dàng rời khỏi nơi này đi ra ngoài.
Thậm chí ngay cả dịch chuyển không gian cũng bị cấm trong phạm vi kết giới!
Phục âm ngược lại muốn xem thử xem, đám khốn khiếp dám tới tập kích lần này là tổ chức không có mắt nào phái tới.
Lạc đà gầy cũng lớn hơn ngựa, Đọa Thần Huyết không phải tổ chức mà ai muốn chọc tới cũng được!
...
Trung tâm Đọa Thần Huyết, trên người Đào Thanh Thanh quấn quanh huyết khí, cơ thể vặn vẹo thành tàn ảnh đuổi theo một quái nhân màu xanh nhạt.
Sau khi thăng lên cấp Tai Nạn, tốc độ của cô nhanh hơn trước vài lần, nhân loại bình thường rất khó có thể bắt kịp bóng dáng của cô.
Cho dù tốc độ của cô đã nhanh hơn nhưng vẫn không có cách nào bắt được quái nhân màu xanh da trời này, thậm chí còn bị áp chế chặt chẽ.
Bởi vì quái nhân này có được năng lực di chuyển tức thời!
Không chỉ Đào Thanh Thanh, sau phút hỗn loạn ban đầu, gần như tất cả quái vật tập kích đều rơi vào khổ chiến, thậm chí là suýt thua.
Nơi này dù sao cũng là phân bộ Đọa Thần Huyết, sức mạnh mà Ôn Văn tích lũy được vẫn chưa là gì so với Đọa Thần Huyết.
Thế nhưng đột nhiên toàn bộ căn cứ trở nên áp lực, mỗi con quái vật đều có cảm giác không tốt.
Sắc mặt của nhóm quái vật trạm thu nhận đều biến đổi, ngay cả quái nhân màu xanh da trời kia cũng dừng lại, trên mặt lộ ra biểu cảm sợ hãi.
Sau khi kết giới của căn cứ khởi động, những kẻ địch xâm nhập quả thực sẽ không trốn được... nhưng hắn cũng không có cách nào di chuyển tức thời nữa!
Không thể di chuyển tức thời, hắn lấy cái gì để đánh với Vampire này?
Đào Thanh Thanh nắm bắt cơ hội này, thoái mái đánh quái nhân màu xanh da trời này tàn phế, sau đó nhào lên người hắn, hút hơn phân nửa máu của hắn rồi bắt đầu gọi Ôn Văn.
Nhìn thấy quái nhân màu xanh da trời này, Ôn Văn liền vui vẻ.
Lần trước lẻn vào phân bộ Đọa Thần Huyết, bởi vì tên này quấy rối nên anh mới không lấy được nhiều chỗ tốt.
Vì thế Ôn Văn điều khiển xiềng xích trên người Đào Thanh Thanh muốn kéo quái nhân này vào trạm thu nhận, có điều kéo kéo một chút thì vẻ mặt Ôn Văn trở nên nghiêm trọng.
Lần kéo này có chút nặng nề chậm chạp, tốn mấy giây anh mới kéo quái nhân màu xanh da trời này vào trong trạm thu nhận được!
Kết giới của Hủ Huyết Giả không thể ngăn cản được sức mạnh của trạm thu nhận nhưng có thể trì hoãn nhất định, nếu quái vật của Ôn Văn gặp nguy hiểm thì chút trì hoãn ngắn ngủi này có thể là nguy hiểm trí mạng.
"Không thể để như vậy, khả năng của trạm thu nhận không thể trì hoãn được, mình cần phải loại bỏ kết giới này!"
Vì thế Ôn Văn ra lệnh cho Đào Thanh Thanh: "Thả con chuột ra đi, phải để chúng nếm chút lợi hại."
Đào Thanh Thanh từ trong chiếc ba lô nhỏ đeo trên người lôi ra một con rối hình chuột, con rối chuột chạy tới trước một đoạn thì ngừng lại.
Ôn Văn nương theo xiềng xích điều chỉnh vị trí của đám quái vật một chút, đảm bảo chúng không bị sức mạnh của mình ngộ thương.
Sau đó Ôn Văn thông qua liên hệ với con rối chuột, truyền sức mạnh ngục đốc Tai Nạn qua đó!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo